XIN CHÚA BAN AN BÌNH
Lòng con vui sướng sum vầy
Hân hoan thờ lạy, với Thầy kính xin
Cho con luôn vững niềm tin
Yêu thương nhân loại, khấn xin lòng thành
Bước đi bên Chúa song hành
Như là cây nhỏ, trổ cành hoa tươi
Hy sinh mặc kệ người đời
Mỉa mai, khích bác, chê cười, ba hoa
Chúa đã hiểu thấu tâm can
Xin cho con được nát tan thân nầy
Linh hồn có bị đọa đầy
Con đây sung sướng, vui vầy đớn đau
Cho dù đau khổ trước sau
Cho dù con phải, đớn đau thế nào
Con luôn bên Chúa thì thào
Cho con lòng mến, dạt dào vị tha
Con yêu nhân loại thật mà
Với lòng thành thật, như là van xin
Khấn xin xuất tự lòng mình
Xin cho con được, trọn tình yêu thương
Cho dù đời lắm đoạn trường
Con thề luôn mãi, kiên cường chịu đau
Con xin dâng xác hồn nầy
Cho con dũng cảm, diệt đầy tham sân
Xin Chúa giúp con hồng ân
Để con vui sướng, bước chân theo Ngài
Yêu người, mến Chúa van nài
Lòng con vui sướng, trong ngoài hỉ hoan
Đau khổ xin dâng lên Ngài
Cất lên tiếng hát, như bài thánh ca
Tình yêu sâu đậm bao la
Để không thoái thác, kêu ca với Ngài
Tâm con thật sự van nài
Cho con bắt chước, theo Ngài nát tan
Cho dù đau khổ tràn lan
Con xin Thiên Chúa, thương ban an bình
HÃY CHUNG SỐNG YÊU THƯƠNG
Kín đáo quá, làm sao có chỗ mở
Trời tối quá, làm sao có chỗ hở
Vì mây đen, mù mịt kéo nối dài
Báo bão tới, kéo theo một thiên tai
Tàn phá đi, để lại những bi ai!!!
Người chịu trận, hứng chịu mọi cay đắng
Cùng chiến tranh, âm thầm đến lẳng lặng
Xé hòa bình, và xuyên thủng bóng đêm
Để cướp đi, những ngày tháng êm đềm
Của bình minh, với hào quang ánh sáng
Trả nhân loại, của mùa xuân quang đãng
Không bom mìn, của loài quỉ yêu tinh
Để thế gian, lịm ngọt giữa ân tình
Tình nhân loại, như sợi dây thân ái
sống bên nhau, rất hài hòa thoải mái
Để thế gian, không còn cảnh trái ngang
Ta quăng đi, những cảnh cũ điêu tàn
Để đau khổ, tang thương phải chấm hết
Ôi sung sướng! Reo hò vui như tết
Ta hô hào, cổ súy nghĩa tình thương
Và lắng nghe, rực rỡ của yêu đương
Ôi vui sướng! Lòng ta đây hả dạ
Bạn bè ơi! Tình người tràn đầy quá
Len vào tim, len vào mãi trong sâu
Để quẳng đi, những nỗi sợ, lo âu
Ta đón mừng, tình người đã trong sáng
Tình yêu thương, đã truyền đi lai láng
Từ nhỏ hẹp, lan tỏa khắp muôn phương
Hòa bình đến, len lỏi khắp nẻo đường
Tình nhân loại, tràn ngập các phố phường
Xua tăm tối, không để lại tì vết
Như nhà mới, đã được người sơn phết
Ôi tình người! Sao đẹp cả hơn thơ
Cả nhân loại, ôm chặt lấy ước mơ
Để ngắm nhìn, tương lai đầy tươi sáng
Cả nhân loại, ta chung sống yêu thương