Chúa là gia nghiệp đời tôi
Là quê thánh đức, là nơi an nhàn
Đưa nhau về tận Canaan
Xanh xanh đồng cỏ ngàn ngàn lũng khơi
Ai làm rẽ lối ngăn đôi
Con chim nó hót bên trời xót xa?
Tôi là một kẻ du ca
Lang thang phố chợ, xa nhà đòi phen
Khi lên nhạc ngựa vang rền
Trống chầu như thoảng mùi sen đầy hồ
Thì ra đời quá nhung tơ
Áo xiêm còn bận chào đưa khách về
Thì ra, hồn rộng, không che
Những mùa rơi rớt nằm nghe dạt dào
Ước gì mình vẫn chiêm bao
Cùng nhau ra ngọn sông đào thảnh thơi
Chúa là gia nghiệp đời tôi
Đây vườn sim chín tôi ngồi nghỉ chân
Em ơi em, mặt trời gần
Nụ tầm xuân, nụ tầm xuân đẫy đà
Cành đào măng sữa ra hoa
Đêm đêm vừa mộng sương sa đầy tr ời
BÀI CA NGỢI CHÚA TRỜI
(Cảm hứng Magnificat Lc 1,39-56)
Ngợi khen Chúa, linh hồn tôi hớn hở
Lòng tôi reo phới phới những mùa vui
Đây nguồn thơm vừa nẩy lộc đâm chồi:
Ơn cứu độ, Người thương tôi bé mọn
Tôi diễm phúc giữa những người được chọn
Từ trong thân đền thánh xứ Giuđa
Nguồn mạch thiêng liêng mà Chúa tuôn ra
Như sữa, mật ong, dầu thơm, nguyệt quế
Kể từ nay đến muôn thế hệ
Sẽ tung hô danh Chúa cả trên trời
Dưới bóng từ bi, tôi được nghỉ ngơi
Bông huệ ngát hương trong vườn rào kín
Tôi thầm chắp đôi tay cầu nguyện
Xin trọn một niềm tin kính hiến dâng
Lạy Chúa Trời, tôi phó thác, xin vâng
Đất khổ, trông cơn mưa rào vội vã
Xin đừng để tôi hư vô, tàn tạ
Ôi những mùa đông, buồn nhớ Sion
Tôi chỉ là một con sáo sang sông
Vẫn nhớ cội nguồn, tình sâu nghĩa nặng
Nén bạc chôn trong thửa vừờn quên lãng
Cả đời tôi là trăm triệu lời kinh
Như Abraham hiến tế con mình
Ngợi khen Chúa, hồng ân Người vô lượng