THỜI GIAN
1
Thời gian vĩnh cửu gặp nhau
Em ơi bặt tiếng kinh sầu từ nay
Đất trời ca hát tháng ngày
Khăn sô đã xếp ven mây lại rồi
Ngày xưa tím ngắt núi đồi
Màu xanh nay phủ một trời màu xanh
2
Thời gian vĩnh cửu gặp nhau
Hết còn nghe điệu kinh sầu em ơi !
Hết còn ngã bóng mặt trời
Ánh trăng dịu ngọt như lời mẹ ru
Hết còn đêm tối âm u
Hết còn lá rụng mùa Thu não nề
Hết còn hoang vắng sơn khê
Hết còn giông bão nặng nề đêm đêm
Vỗ tay mà hát đi em
4
Đưa tay bóc tờ lịch
Nghe tiếng thời gian khóc
Tờ giấy trong gió bay
Ta nghe lòng đắng cay
Một cái gì mất mát
Một cái gì thất thoát
Giã biệt đời ta rồi
Thời gian, thời gian ôi !
Ta làm sao níu kéo
Đám mây trời vắt vẻo
Gió kéo mình lê thê
Ta làm sao gọi về
Ánh trăng rằm huyền diệu
Hoàng hôn dưới rặng liễu
Bình minh trên đồi nương
Đêm khuya những giọt sương
Trên cành tiêu gõ nhịp
Ta làm sao ôm hết
Màu sắc và âm thanh
Chứa vào kho hồn mình
Đứng nhìn bầu trời xanh
Chờ nghe tiếng Chúa gọi
9
Viết bài thơ đầu năm
Xin cúi đầu cảm tạ
Dâng lên Chúa từ nhân
Vì hồng ân cao cả
Viết bài thơ đầu năm
Xin Chúa thương tha thứ
Mọi thiếu xót lỗi lầm
Tháng ngày trong quá khứ
Viết bài thơ đầu năm
Phó dâng mình cho Chúa
Tuổi đã lên thất tuần
Còn chi cho mình nữa
Viết bài thơ đầu năm
Xin cho cả thiên hạ
Được hạnh phúc bình an
Hết hận thù máu lửa
11
Một ngàn một vạn bài thơ
Không bằng quì gối một giờ tôn vinh !
Một ngàn bài giảng đại thanh
Không bằng trước Chúa cúi mình thật sâu
12
Đem con vào thung lũng tình yêu
Không có gì ngoài một bầu trời thinh lặng
Thinh lặng rất phong nhiêu
Biến thành âm thanh tràn đầy sự sống
Miệng hôn phu ngời đẹp như trăng sao
Lời hôn thê như suối nước ngọt ngào
Đây trời thơ xứ mộng
Lời tình yêu triển khai trong thinh lặng
30
Chuông ơi ta bảo chuông này
Chuông kêu thật lớn thật dài cho ta
Sao cho khắp cõi sơn hà
Biết tình cao cả của Cha trên trời