Có những đêm chong đèn đọc sử nước,
Đốt hương trầm tụng chữ Việt Nam,
Ta say sưa như rượu ngấm…
Ta mơ màng
Từng dòng sử reo lên vùng tim não
Sáng huy hoàng
Vang lên như bài ca
Của núi cao biển thẳm
Ôi Việt Nam !
Ta cúi đầu lẳng lặng
Nghe tâm tư hồn nước dậy mênh mông
Ta thấy giống Tiên Rồng
Đẹp như người thục nữ
Bình minh đứng bên sông Hồng
Ta thấy mười tám đời Vua Hùng
Đất Phong Châu dựng cờ lập nước
Ngày đêm xẻ núi phá rừng
Ngăn sông đắp đập ngàn trùng công lao
Ta, con cháu vạn đời sau
Đêm đêm nhớ Tổ, cúi đầu buâng khuâng
Ta nghe tiếng ngựa sắt reo vang
của Thiên Vương Phù Đổng
Cứu sơn hà
Trong khí thế của một ngày cây tan đá lỏng
Nhằm giặc Ân mà đánh phá tan tành
Ta thấy bóng Loa Thành
Trời Phong Khê cao lên hun hút
Nhân dân ta và ngàn muôn sĩ tốt
Bao quản nắng mưa xây đắp vững vàng
Ta thấy sức kết đoàn
của dòng người Lạc Việt
Giết Đồ Thư trừ họa xâm lăng
Diệt mộng vua Tần
Người bạo chúa của trời phương Bắc
Ta thấy hiện lên Trưng Nhị và Trưng Trắc
Ai bảo trời Nam vắng bóng anh thư ?
Đuổi Tô Định chạy dài về đất bắc
Trời Lê Minh
Phất phới một ngọn cờ
Sáu mươi lăm thành thu về một mối
Thù nhà nợ nước đã đền xong
Ôi Trưng Vương ! Sử trời Nam sáng chói
Dòng Hắc Giang đâu nhận nổi anh hùng !
Ta nghe tiếng chân voi của Bà Triệu
Phá núi rừng tàn sát lũ quân Ngô
Bóng hồng quần trời nam đâu yểu điệu
« Chém cá tràng kình »… thiên hạ phải biết cho
Ta thấy lửa chập chờn miền Da Trạch
Diệt quân thù bằng chiến tranh du kích
Mưu lược thay người hùng Triệu Việt Vương
Cứu giống nòi diệt tướng sĩ nhà Lương
Ai diệt bạo tàn ? Ai chiêu nghĩa dũng ?
Mai Hắc Đế, người hùng cõi Hoan châu
Ai vì dân diệt tham tàn lãm nhũng
Sao Phùng Hưng rực rỡ sáng trên đầu
Thời gian chảy bao phù trầm vận nước
Quốc sử ta hội đủ mặt anh hùng
Khiến quân thù phải thất kinh khiếp nhược
Trước quật cường của khí thế Tiên Long
Ôi Việt Nam ! Đây bình minh lịch sử
Lớp lớp anh hùng hiện lên bất tử
Ta bao đêm ngưỡng mộ đến say sưa
Tổ quốc ơi ! ca tụng mấy cho vừa !
DƯỚI GÓT GIÀY QUÂN MINH
Cảnh mất nước, ôi thảm thê nhục nhã
Gót quân thù giày xéo khắp non sông
Giặc nhà Minh hai mươi năm ròng rã
Áp bức dân ta, tàn bạo vô cùng.
Bọn Hoàng Phúc và thổ quan nô dịch
Nướng dân đen như nướng thịt trong lò
Lá cây rừng không ghi hết tội địch
Nước biển xanh đâu rửa hết tanh nhơ
Chúng vơ vét nào trân châu bảo ngọc
Bắt dân mình phải lặn biển trèo non
Chúng bòn mót từng đấu ngô hạt thóc
Dân điêu linh ngày tháng chết mỏi mòn
Thuế khóa nặng nề, phu phen khủng khiếp
Đẩy dân mình xuống hố thẳm vực sâu
Lớp tráng niên sức mỗi ngày cùng kiệt
Lớp nữ nhi chúng cưỡng bức về Tàu
Ruột thịt tan tành, gia đình ly tán
Tiếng khóc than như thác nước vỡ bờ
Ngập đất trời trào lên muôn sầu oán
Hết tình người… chúng vẫn đứng nhìn trơ
Bọn Trương Phụ còn vô cùng tàn ác
Bắt dân ta đồng hóa với người Tàu
Xóa tên nước, đổi thay cách ăn mặc
Bao sách vở chúng càn quét tịch thâu
Chúng muốn diệt dân mình tận góc rễ
Nên cướp phá mọi di tích, bia đài
Chúng bắt dân trọn đời làm nô lệ
Quyền sinh sát một tay chúng tác oai
Chúng hạ nhục dân mình đến tột độ
Lệnh “bái hài” chúng công bố khắp nơi
Người khí khái phải cực cùng khốn khổ
Vì quốc thể mà máu chảy đầu rơi
Tội giặc Minh muôn đời không kể xiết
Đất trời nào mà lại có dung tha
Sẽ một ngày vùng lên toàn dân Việt
Diệt xâm lăng để giải phóng sơn hà
Xuân Ly Băng
Thu 1979
ĐẠI THẮNG NGUYÊN MÔNG
“Một bài ca hùng tráng
Trời Đại Việt reo ngân
Mà thanh âm còn mãi đến muôn năm
Vòi vọi như núi cao
Dạt dào như biển rộng
Là bài ca chiến thắng
Của một dân tộc anh hùng
Sắt son đoàn kết
Diệt giặc Nguyên Mông.
Giặc Nguyên Mông
Bốn phương trời tung hoành mưa gió
Chúng đến đâu thì trời long đất lở
Chúng qua đâu thì máu chảy đầu rơi
Gót viễn chinh tung bụi khắp bầu trời
Đoàn chiến mã xéo cỏ cây tàn hại
Từ Thái Bình Dương đến bờ Bắc Hải
Khắp Á Âu bao dân nước tan tành
Bao thành trì, đô thị phải điêu linh
Diệt Nam Tống và xâm lăng Tây Hạ
Khi chiếm trọn cả Trung Hoa lục địa
Chúng quả tình đã hăm dọa nước ta
Một đám mây đen phủ khắp sơn hà
Vận đất nước đang cực kỳ nghiêm trọng
Cả triều đình và dân gian chấn động
Cuộc kháng chiến phải chuẩn bị sẵn sàng
Lớp vương tôn mở hội nghị Bình Than
Vứt bút nghiêng để lên đường cứu nước
Điện Diên Hồng nhiều lão ông quắc thước
Giữa đêm khuya thề quyết diệt Nguyên Mông
Hịch Tướng Sĩ như ngọn lửa cháy bừng
Đốt nóng bỏng muôn lòng người nghĩa khí
Chữ Thát đát ghi thân người chiến sĩ
Quyết ra đi đền trả non sông
Hốt Tất Liệt tên tướng giặc Nguyên Mông
Sai sứ giả bảo triều đình hàng phục
Vua quan ta truyền bắt y tống ngục
Nòi Đại Việt đâu phải giống nhát hèn
Chí quật cường nắm vững một niềm tin
Vào chính nghĩa của tự do độc lập
Quân Mông Cổ kiêu căng và láo xược
Tràn quân vào để xâm lược nước Nam
Cả ba lần chúng đều bị phá tan
Bởi khí thế quật cường dân Đại Việt
Đoàn viễn chinh theo nhau bị tiêu diệt
Bọn sống còn tan rã chạy thoát thân
Chủ tướng Thoát Hoan, thảm bại hai lần
Rúc ống đồng theo tàn quân về nước
Bộ tướng lãnh của đoàn quân ngạo ngược
Kế tiếp nhau đền nợ máu ở đây
Tướng Toa Đô, trận Tây kết bỏ thây
Bọn Lý Quán, Lý Hằng đều bị giết
Ô Mã Nhi, Tích Lệ Cơ, Phàn Tiếp
Trận Bạch Đằng bị bắt sống cả ba
Tên Sài Thung, từng làm nhục nước ta
Bị phục kích bắn nổ tròng con mắt
Dân cả nước trong quá trình diệt giặc
Lập chiến công thủy bộ rất oai hùng
Với thiên tài chiến lược Hưng Đạo Vương
Cùng các tướng uy danh truyền vạn đại
Trần Nhật Duật cùng tướng Trần Quang Khải
Phạm Ngũ Lão, Nguyễn Khoái với Lê Tần
Trần Quốc Toản “phá địch báo hoàng ân’
Trần Khánh Dư, trận Vân Đồn diệt hạm
Khí khái thay tướng quân Trần Bình Trọng
Quát quân thù: “Thà làm quỷ nước Nam
Chứ không thà đất Bắc được làm vương”
Trần Thủ Độ, vị tướng già quắc thước
Với vua Trần phát ngôn lời đanh thép:
“Đầu tôi còn, xin bệ hạ đừng lo”
Hai vua Trần tâm địa quả nhân từ
Nhưng ý chí thảy kiên cường bất khuất
Trần Nhân Tôn chính tay người đốc suất
Thủy quân ta trong chiến thắng Bạch Đằng
Dân Việt ta đằng đẳng ba mươi năm
Đồng gian khổ nhưng một lòng đoàn kết
Kẻ thù chung, một quyết tâm tiêu diệt
Đã viết thành những trang sử vinh quang
Trận Hàm Tử: “Quân giặc bị phá tan
Trận Chương Dương: kinh thành được khôi phục
Trận Tây Kết: ba vạn thù ngã gục
Quân dân ta đã thừa thắng phá tung
Tại Vạn Kiếp, doanh trại giặc cuối cùng
Khiến Thoát Hoan phải tuyệt đường chiến đấu
Bắt thủy bộ liều thân mở đường máu
Đám tàn quân theo hai ngã rút lui
Ngã Lạng Sơn bị chận đánh tơi bời
Ngã Bạch Đằng: bao chiến thuyền tan tác
Khắp đường bộ, đường sông muôn thây giặc
Như củi rừng sau bão tố ngổn ngang
Nửa triệu quân hùng hổ của Thoát Hoan
Bị chìm xuống đáy hoàng hôn lịch sử…
Cả nước ta ca bài ca bất tử
Hùng tráng thay: vang dội đến muôn đời
Xuân Ly Băng
(Mùa Thu 1979)