THƠ HOA VĂN: NGỌC NẮNG VÀNG THƠ (LÀNG VĂN HỮU DŨNG LẠC)
Ảnh của Nguyễn Đức Cung
Vàng chiều gọi nắng vào thơ Bước hư vô bước cơ hồ đã như Nói ra tâm thức đau nhừ Bởi trong vô thức đôi bờ lá bay Lời cho giọt mật khôn ngày Mà sao vị đắng ủ đầy khuya tôi Gìn vàng giữ ngọc chẳng rồi Còn hôm nay cũng chân trời xa đưa Lá hoa chín nửa mùa thừa Bóng gương thuở trước cuối bờ xôn xao Từ ai hồng phủ chân đào Biết mưa hay nắng lối vào tồn sinh Thơm bay đoá thuý hương quỳnh Còn đâu lan huệ dựng tình đầu non Lời khuya tâm sự hao mòn Thôi thì lạ lẫm vẫn còn chút quen Mỏi mong sưởi ấm ưu phiền Ôm mùa xuân trải tình riêng mỏng dày Lòng đi nguyên vẹn xưa nay Hồn trăng sao đọng trên tay rụng vàng. Mời vào trang mục Làng Văn Hữu Dũng Lạc
Tác giả:
Hoa Văn
|