VỚ VẨN
Tôi là một gã phàm phu
Tôi đau vì cuộc đời ru đã nhiều
Tôi buồn nên cứ đăm chiêu
Con tim khối óc những điều cuồng ngông
Máu tôi mật ngọt vô cùng
Nên đi từng bước côn trùng vây quanh
Có gì mà phải giành tranh
Chiếu trên chiếu dưới áo xanh áo vàng
Chỉ là một giấc mơ hoang
Chỉ là sương khói cái sang cái hèn
Và tôi một gã khùng điên
Thích vơ cho lắm quàng xiên vào mình.
NẺO VỀ
Ngày suy tưởng tháng suy tư
Trăm năm một thoáng mạy mù mắt khuya
Tự bao giờ đến bây giờ
Ngữ ngôn ngần ấy hững hờ tuệ tâm
Vàng son đời đã buông trầm
Quẩn quanh là lụa trắng phần chân như
Lối nào thực lối nào hư
Đời như cỏ rối gió lùa tâm hoang
Tình đau một tiếng cười khàn
Từ tâm nhân loại lià tan máu hồng
Trái tim nhân ái vô chừng
Tấm lòng nhân hậu gần cùng cực vơi
Khư khư cái ngã nửa vời
Mà sao không ngộ để rời bến mê
Chắt chiu vần điệu từ bi
Luân hồi chưa dứt nẻo về bóng ta.
XẺ CHIA
Hoa nào hơn được hoa tâm
Chưa trao gửi đã thấy bâng khuâng rồi
Cho nhau một chút ngậm ngùi
Tình ân nặng đủ vai đời xẻ chia.