NGHIỆT NGÃ
Tháng mười mưa vẫn còn bay
Xuống đem hoang tưởng xuống ngày mông lung
Đường về ảo giác tương phùng
Bàn tay nghiệt ngã xiết vòng oan khiên
Tưởng rằng bốn bể lặng yên
Ngờ đâu trời đất đang chuyên chở buồn.
VÔ TÌNH
Mai đời rồi cũng khói nhang
Mênh mang cõi đất lạnh hoang chốn nằm
Lối nào nghĩ cũng mù câm
Thế gian bạc lận lầm rầm câu kinh
Trả vay đời rất vô tình
Xuôi dòng oan khuất tử sinh đôi bờ.
MỘT CHUYẾN ĐÒ THƠ
Sông xưa còn để dấu buồn
Vì chưng nước chảy chẳng còn thuyền trôi
Tình dài ngắn cũng thế thôi
Của ta vẫn có của đời vẫn không
Tiếc chi cho bận thêm lòng
Buồn chi trời vẫn vô chừng nắng mưa
Chỉ là một chuyến đò thơ
Tạ ơn em chút tình hờ đã qua.