CẦU NẮNG
Ta cầu chút nắng em chia
Để hong cho ấm hồn thơ khi buồn
Vẫn trong cái mất cái còn
Chút em nắng mượn giữa nguồn cảm thông
Thêm em lửa ngọn thêm hồng
Cho thơ đẹp giữa cõi lòng phù du.
NẮNG NON
Chợt bình minh lúc ban trưa
Chiều chăm chút mở cũng vừa sang đêm
Chút đi là tới ưu phiền
Chút hương hoa cũng nghe biền biệt trôi
Lời đong đưa giữa lưng trời
Đời thương quá lúc muốn cười lại đau
Cứ vui cho bớt niềm sầu
Trăm dòng nước lạc một đầu sông chia
Tự rằng thành bại có chi
Hoa đêm đâu có buồn khi lá ngày
Chỉ là một thoáng hương say
Tình tan giữa lúc lòng đầy nắng non.
THÂM CĂN
Tôi dâu bể cũng qua đầy
Cái khôn cái dại cái cay đắng đời
Thưa rằng đủ cả khóc cười
Biết đau từ thuở nghe lời ầu ơ
Tính đem phung phí ngày chờ
Cho tan giấc nhớ ầm ừ đồng âm
Lỡ thôi một thoáng mê lầm
Nào đâu nặng nhẹ nguyệt cầm âm ba
Còn chi tình cũng nhạt nhoà
Nghe tiềm thức gọi mù loà thâm căn.