“Thói Đời” Còn Mãi Thói Đời
Trúc Phương ôm khúc nhạc tình
“Thói Đời” còn mãi quẩn quanh thói đời
Người về quê mới ngậm ngùi
Dẫu sao thì cũng là nơi an bình
Cõi người ta, những giành tranh
Áo cơm sau trước lợi danh chẳng gì
Lối về chưa vội vàng đi
Thì mai mốt cũng lià chia khôn lường
Nổi chìm trong bể nhiễu nhương
Thực hư đời khó tỏ tường trắng đen
Gần xa bao chuyện đớn hèn
Được thua đầu cuối lụy phiền sớm hôm
Đã đành cái mất cái còn
Chẳng qua vận nước gặp cơn thủy hồng
Thương người nhạc sĩ long đong
Nước non vẫn nước non-lòng xôn xao
Lối ra cùng với đường vào
Còn đâu thân thế thanh cao nữa và
Tình nào để được đơm hoa
Chỉ còn đây đó bài ca “Thói Đời”.
TÌM QUÊN
Tạ ơn thì vẫn tạ ơn đời
Ta, gã thơ gàn cõi tục chơi
Phú quý có chi mà bận bịu
Vinh hoa gió thoảng với mây trôi
Tình nào cũng chỉ là tình lụy
Khép cánh ưu tư ủ mặt tìm
Mường tượng đã nghe lòng trống trải
Thôi về cõi nhớ để tìm quên.
SINH VÀ DIỆT
Sức rồi cũng khánh kiệt
Nhưng lòng chẳng bể dâu
Ta như con chim sâu
Tìm ăn trên lá biếc
Cái sinh và cái diệt
Tất cả đều như nhau
Là người ai cũng biết
Cứ vui cho bớt sầu.