Hồ Sen
Hoa xinh màu vô niệm
La’ tỏa nga’t an nhiên
Thân ung dung lừng lững
Vượt qua vũng ưu phiền
Mây cao chìm dươ’i đa’y
Cảnh să‘c nhập thiên thai
Mặt hồ nhiên khởi tịnh
Mênh mông giọt minh khai
Hoa mở ngộ giữa bùn
Hồ không, nươ’c cũng không
Chan hòa trong đại định
Hoa và hồ ti’nh không!
Nguyễn Hùng Sơn
Bốn Muà
Xuân vội nở hoa
Hạ vã nă‘ng nhoà
Thu òa la’ u’a, và Ðông trở
Bô’n mùa xoay mãi thuở nào ra ?
Thân này rồi sẽ xa
Ðâ’t trời nào của ta
Xuân Hạ Thu Ðông già lẩn quẩn
Sao vẫn hằn vương, vẫn thiê’t tha ?
Nguyễn Hùng Sơn