THƠ TRỊNH TÂY NINH (ĐXT 63)
BÊN ĐỒI DỐC MƠ Đi lên đồi dốc nhớ mẹ làm thơ bước xuống triền dốc thương cha ngẩn ngơ quay về con dốc nhìn trời vu vơ rồi xa con dốc nghe chăng hồn mơ .... Ngồi đây muốn khóc sao ta vẫn chờ ? nước non tang tóc sao người thờ ơ ? Mừng em tuổi nhỏ nên còn ngây thơ con tim máu đỏ chưa biết nghi ngờ dù trong lao khổ dù sầu giăng tơ hết ngày cũng đợi mong trời ươm mơ Bên đồi dốc đá ai ngồi chơ vơ mộng đầu dẫu vỡ xin đời câu thơ .... Trịnh Tây Ninh ĐÓM BUỒN TRONG SƯƠNG Đêm trăng, vai nhuốm lạnh chợt nhớ chiều thu xưa khi cơn mưa vừa tạnh bầy đom đóm đong đưa cành mềm gió lay mạnh hiu hắt giọt lưa thưa anh đưa tay bắt lấy con đóm mềm ướt mưa như em môi hồng hạnh yêu thương biết sao vừa Đom đóm bay sáng chói ánh lửa vàng chơi vơi đóm ơi ta bối rối muốn dừng bước rong chơi thuở lòng như mực mới trao em nỗi bồi hồi và nhạc lòng chấp chới trong hương đêm lả lơi Tay run em khẽ nhận con đóm chiều u minh mắt tròn nghe anh kể có cành cây đa tình sáng như nhiều nhánh lửa vì đóm đậu lung linh Bây giờ còn đâu nữa chân mỏi, bóng thiếu hình em trên miền đất lạ đã bao giờ lặng thinh đi ngang ruộng xanh mạ thấy lại con đóm xinh? Riêng anh lòng đau thắt nghĩ đến con đóm buồn tình vẫn đầy chất ngất dòng kỷ niệm tràn tuôn ánh lập lòe đom đóm trong đêm sáng dị thường làm sao cho phai nhạt cuối đời vẫn còn thương em làm dâu nhà ấy lầu rộng, phố đèn đường làm sao cho em thấy con đóm buồn trong sương? Anh bôn ba cuộc sống cố dấu lệ thê lương không ngại dù chiếc bóng dẫu lòng cứ vấn vương chỉ sợ chiều tắt nắng gặp đóm bay muôn phương Em ơi! Trong trời vắng cánh đóm gầy trơ xương nhớ làm chi ngày cũ xót xa khúc đoạn trường con đóm hiền rất nhỏ mãi khiến ta sầu tương .... Trịnh Tây Ninh BỐN MÙA YÊU EM Sao áo em rất dài cho hồn anh thu hẹp một ngày xuân thật đẹp vì tà áo em bay Sao mắt em rất say cho hồn anh bỡ ngỡ một ngày hạ đi chợ mua thêm bình rượu cay Sao môi em thơ ngây cho anh thèm mùi lúa một ngày thu lá úa hoa sữa điểm tóc dài Sao chân em đi hài gót kiêu sa nhẹ bước một ngày đông gió mượt bốn mùa mãi yêu em .... Trịnh Tây Ninh KHI VỀ Khi về chim hát ru người ru đời tình chàng thơm ngát như làn gió mát dòng suối dịu dàng ánh nhìn miên man tim dù ngơ ngác vụng về câu hát cũng nở nụ vàng chờ mùa mới sang Trong nắng thênh thang xây mộng rộn ràng lòng gương, ý lược ngắt nụ vông vang Trịnh Tây Ninh HỎI BÓNG Trịnh Tây Ninh Ôm cây hỏi bóng lòng đầy những bông bóng hỡi bóng hỡi buồn bằng tôi không? Ôm cây hỏi bóng vời vợi chờ mong bóng hỡi bóng hỡi bao giờ thôi trông? Ôm cây hỏi bóng phận nghèo rêu rong bóng hỡi bóng hỡi nên người sang sông Ôm cây hỏi bóng khói trời mênh mông bóng hỡi bóng hỡi lệ tuôn hai dòng Ôm cây hỏi bóng ta hát lặng câm bóng hỡi bóng hỡi xót xa cõi lòng Ôm cây hỏi bóng một lần xa xăm bóng hỡi bóng hỡi nhớ hoài trăm năm ....
Tác giả:
Trịnh Tây Ninh
|