Hân hoan chào mừng Câu Lạc Bộ Sáng Tác Thơ Văn Công giáo Đồng Xanh Thơ Nha Trang. Cuộc họp mặt ĐXT và Vườn Ô-liu của Mạng Lưới Dũng Lạc lần II vào ngày 20 tháng 01 năm 2010 tại TGM Phan Thiết, đã như cái đà để thành lập các Câu Lạc Bộ Thơ – Văn Công Giáo tại mỗi giáo phận, nhằm khuyến khích lớp trẻ Công giáo tại địa phương cầm bút.
---
Cho đến nay, CLB ĐXT Nha Trang vẫn chưa họp mặt để ra mắt và giới thiệu với Giáo Phận về những người cầm bút và những thi phẩm của họ. Tuy nhiên, dù chưa chính thức ra mắt Câu Lạc Bộ Sáng Tác Thơ – Văn Công Giáo một cách chính qui, nhưng ĐXT Nha Trang cũng đã manh nha và ôm ấp ý định đó chờ ơn Thánh Thần thúc đẩy.
Sau khi ĐXT Sài Gòn họp mặt thành lập CLB Sáng Tác Thơ - Văn Công Giáo hoành tráng và thành công ngoài sức mong đợi, ĐXT Nha Trang cũng háo hức và cố gắng bắt chước. Hôm nay, chúng con xin phép trình làng những tâm tình thi ca được góp nhặt từ nhiều nguồn của quý tác giả cũ nhưng như mới trong Giáo Phận cũng như ngoài Giáo Phận nhằm quảng bá khuôn mặt của Thiên Chúa cho mọi người trên thế giới nhận biết, yêu mến và tôn thờ.
Chúng con đã cố gắng nhiều, nhưng chắc chắn còn rất nhiều thiếu sót, kính xin quý vị chỉ giáo và góp ý thêm để trang ĐXT Nha Trang ngày càng hoàn thiện hơn về hình thức lẫn nội dung. Chúng con xin được góp một phần nhỏ tâm tư của mình vào trong vườn thơ của dunglac.org, dongxanhtho@gmail.com, dxtsaigon@gmail.com, trang Web Giáo Phận Nha Trang: gpnhatrang.net hay gpnt.net
Chúng con xin cám ơn cha Đôminicô Nguyễn Công Đắc, Quản Lý TGM Nha Trang, Phụ Trách trang Web: gpnt.net đã dành cho ĐXT Nha Trang một góc thơ văn trong trang Web Giáo Phận và sẵn sàng góp ý cho những tác giả còn non nớt trong thi ca.
Chúng con xin cám ơn Nhà thơ Lm. Trăng Thập Tự và nhà thơ nhạc sĩ Cao Huy Hoàng đã khơi nguồn thi hứng và tạo cho mọi người có cơ hội để chia sẻ tâm tình “LỜI CHÚA” cho nhau.
Xin kính chúc quý vị TUẦN THÁNH SỐT SẮNG VÀ PHỤC SINH HÂN HOAN – PHẤN KHỞI – ALLELUIA !
VẠC KÊU SƯƠNG
Email: dxtnhatrang@gmail.com
THƠ ĐỖ THẢO ANH
HOAN CA
Reo lên ngàn muôn cánh chim
Reo lên những đoá hoa xinh tuyệt vời
Reo lên huy hoàng mặt trời
Nắng ơi hãy hợp vang lời reo ca
Cao cung : Hal- lê- lui- a !
Tin vui Sống Lại Chúa ta khải hoàn
QUẢ XOÀI
Tặng các bé
Bông xoài hương thơm ngát
Bỗng rụng đầy lối đi
A xoài đang kết trái
Muôn chấm bé li ti
Rồi bỗng bằng hòn bi
Rồi bỗng bằng quả ổi
Đêm đêm có ai thổi
Mà phồng to mỗi ngày ?
Chùm xoài xanh lủng lẳng
Chào em từ trên cây
Ồ xoài ơi xuống đây
Bạn cùng em chấm muối
Chua ê cả răng tuổi
Ôi chao thích quá chừng
Nhưng Chúa vẫn chưa ngừng
Thương em chiều chuộng em
Gọi nắng ươm xoài thêm
Nhanh nhanh cùng ngày tháng
Áo xanh đổi vàng sáng
Và xoài cũng đổi tính
Nên rất đỗi ngọt ngào …
THỜI GIAN
Ngợi khen cảm tạ thời gian
Ầu ơ phương thuốc Cha ban nhiệm mầu
Ru lòng lành khép thương đau …
CHÓNG QUA
Bao nhiêu vinh hoa
Như đoá phù dung
Khi trời hừng đông
Xôn xao rực rỡ
Bỗng chiều tàn úa
Bỗng chợt tàn úa
Mùa chay nhắc nhớ
Mọi sự chóng qua
ÔNG TỪ
Mỗi sáng mai
Khi vạn vật đang chìm giấc ngủ say
Ông từ già lần bước trong đêm dày
Đường quanh co, hoa cỏ đẫm sương
Đến nhà thờ, thật đúng giờ, ông giật chuông
Gọi mọi người thức dậy đi lễ
Ngày nào cũng thế
Cả những tháng đông về
Tiết trời giá băng
Chúa ơi cho con đọc thấy gương chứng nhân
Từ những cuộc đời hèn mọn âm thầm
GƯƠNG CỦA BÀ
Nhớ làm sao những buổi chiều
Chói chang nắng đổ cánh diều vẩn vơ
Bóng bà thấp thoáng như mơ
Ba giờ hẹn đến nhà thờ cầu kinh *
Cậy ơn Chúa chịu khổ hình
Chúa Cha nhân ái dủ tình xót thương
Giờ bà về cõi thiên đường
Rưng rưng lòng cháu nhớ thương lệ nhoà
Bà ơi gương sáng của bà
Giúp cháu mau mắn đến nhà Chúa trên
* Mỗi buổi chiều vào lúc 3 giờ, một nhóm người
tụ họp tại nhà thờ lần chuỗi kính Lòng Chúa Thương Xót.
THƠ GMGT
CANVÊ ĐƯỜNG VỀ
Chiều ngày hôm ấy buồn thê
Nghĩ về Đồi Sọ mà tê tái lòng
Hãi hùng dốc ngược vào trong
Mồ hôi lẫn với máu hồng ào ra
Gục đầu nghĩ đến tình Cha
Sau vì yêu mến, cùng là nhân sinh
Trần gian trong vũng tội tình
Ngài vui chấp nhận cực hình vì yêu
Ngày nao thứ sáu buổi chiều
Ngài mang thánh giá đìu hiu lên đồi
Thân hình rách nát tả tơi
Phần vì đòn vọt phần nơi nhục buồn
Phần vì quần chúng luôn luôn
Tranh nhau xỉ ả cùng buông lời thề
Đường đồi gắn với lòng tê
Sức tàn lực tận ngã xề xuống mau
Đưa đầu nhìn trước ngó sau
Xung quanh tìm hết chẳng đâu bạn bè
Trên vai thánh giá nặng đè
Bên thì quân lính se se roi đòn
Nghĩ rằng sức lực cũng còn
Ngài gồng đứng dậy chu toàn chữ yêu
Đang khi thân đứng còn xiêu
Hai tay run rẩy víu vào thinh không
Đôi chân lảo đảo lòng vòng
Nặng nề từng bước chéo chồng lên nhau
Vòng gai đau nhói trên đầu
Con tim nhỏ lệ máu hầu tuôn ra
Làm cho đôi mắt quáng gà
Bước đi chẳng nỗi ngã chà lần hai
Tuy nhân thế, đã lòng chai
Lại càng hớn hở xể xài a dua
Nhưng Ngài đâu dễ ngã thua
Lồm cồm đứng dậy như xua bóng tà
Gần xa cũng có vài bà
Với lòng đạo đức, nữa là môn sinh
Nhìn Ngài thông cảm đồng tình
Ngài nhìn lại họ dũ tình yêu thương
Vài lời nhắc nhở trên đường
Rồi thì bước tiếp con đường đang đi
Vừa năm ba bước đã thì
Rụng rời bãi hoải té quỳ lần ba
Có chàng trai đến lân la
Lính quân bắt lấy chàng ta giúp Ngài
Lâm cùng thế, chẳng tươi vui
Chàng vì vô thế ngậm ngùi ghé vai
Dù chàng chẳng thích chẳng hài
Chúa trời chẳng bỏ công ai bao giờ
Chung vai mang thánh giá xơ
Chúa trời thỉnh thoảng bám hờ chàng ta
Nụ cười gắn chút xót xa
Trước là thông cảm sau là dũ thương
Hai người chung bước trên đường
Một là Thiên Chúa, một phường ngoại bang
Ngược số kiếp, bước nhịp nhàng
Mà sao trông giống bạn đàng của nhau
Can-vê chiều đã ngả màu
Màn đêm héo hắt ló màu bình minh
Tới nơi giao hảo cực hình
Ngài nhìn lại chỗ đường mình đã qua
Những nơi thánh giá vẽ chà
Xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng là chữ yêu.
BÓNG THẬP TỰ
Tôi ngồi đây vờ chống cằm suy nghĩ
Nhìn cặp đèn bên cạnh thánh giá quen
In bóng hình trên tường hẩm lem nhem
Một dáng người ngả nghiêng đang loạng choạng
Gió mùa đông ngọn đèn cầy leo lét
Lúc chập chờn, chế giễu Chúa đang treo?
Người ngồi kia, đèn chỉ chỏ, lêu lêu?
Hay thút thít khóc thầm? tôi không biết!
Tôi ngắm nhìn dáng Người đang suy kiệt
Mang trên mình cây thập tự thô thô
Bóng ngả ra, rồi bóng lại ngả vô
Như muốn cắm vào trong tim vũ trụ
Người kia đến từ đâu, tôi ấy nhỉ?
Hỏi một mình, tôi hỏi với cỏ cây
Rồi nhìn lên lại thấy ánh đèn cầy
Vẫn bóng Người liêu xiêu trong nghiêng ngả
Cặp đèn cầy đã cháy gần tàn lụi
Bóng hình kia về lại thánh giá quen
À ! thì ra trong sâu thẳm đêm đen
Người ấy vẫn một mình nghiêng ngả.
PHỤC SINH NGHÈO
Hôm nay Chúa thực phục sinh
Nấm mồ mở rộng đã minh chứng rằng
Ngài từ cõi chết siêu thăng
Đất trời nối kết hoa đăng tưng bừng
Nhưng sao Chúa cứ lừng thừng
Ẩn tàng xuất hiện, ngập ngừng tỏ ra
Phải chăng Chúa muốn nói là
Dù đà trước khác, không xa con người
Phục sinh Chúa vẫn như xưa
Vẫn nghèo vẫn thích vẫn ưa kiếp nghèo
Tỏ mình trong cảnh vắng teo
Vài ba môn đệ eo sèo ngó trông
Áo bào xa mã cũng không
Không người đưa rước cũng không điện kèn
Cứ nhìn mộ trống mà xem
Ngài đi lặng lẽ chẳng đem thứ gì
Dây băng khăn mặt chẳng kỳ
Nhẹ nhàng để lại như khi vào đời
Hình như kiếp Chúa muôn đời
Yêu – Nghèo đồng thuận thảnh thơi quân bình
Chữ nghèo luôn ở bên mình
Giáng sinh, tử nghĩa, phục sinh mãi nghèo.
THƠ LƯU LY THẢO
ĐƯỜNG THẬP TỰ
Trên Đường Thập Tự năm xưa
Vì yêu, Chúa chịu lọc lừa đắng cay
Trên đường thập tự hôm nay
Chúa ơi, con nguyện hăng say theo Ngài
Dù bao nguy khó chông gai
Nhịp chân xin bước miệt mài không ngơi
Can-vê là chính dòng đời
Cheo leo hiểm trở lòng người bạc đen
Trãi qua bao nỗi đua chen
Vẫn tin Chúa ở bên con-Bạn Đường!
BÌNH AN
Xin cho con phúc Bình An
Êm đềm, hoan lạc chứa chan tâm hồn
Bình An đích thực, trường tồn
Không như cảm giác an toàn thoáng qua
Bình An khi Chúa hiện ra
Xua tan sợ hãi, đẩy xa phập phồng
Bình An từ chính cõi lòng
Vì tin có Chúa quan phòng chở che
Bình An giữa lúc phong ba
Cả khi bão táp mưa sa trong đời...
Bình An khó nói thành lời
Chỉ nghe hạnh phúc tuyệt vời trong con!
THƠ TƯƠNG DÃ
LỤC BÁT CHO CON
*LỜI HẰNG SỐNG
Nghe trong hơi thở dịu êm
Những lời hằng sống dậy mềm tâm can
Diệu kỳ chân lý chứa chan
Tâm hồn kiên vững nhẹ nhàng an vui …
*NƯỚC TRƯỜNG SINH
Như loài thảo mộc hương đồng
Con hằng khao khát cậy trông ân tình
Tưới cho mạch nước trường sinh
Đồng xanh tươi mãi an bình hoan ca
* THẬP GIÁ
Người trên thập giá nhục hình
Vì nhân loại bỏ. vì tình yêu con
Bao năm rao giảng gót mòn
Sao người trần thế vẩn còn u mê !
THƠ ĐỖ TRỌNG
NGUYỆN KHÚC
Biết mai sau có luân hồi
Thì xin trở lại bên đồi thông xưa
Một nhà xinh nép trong mơ
Phong lan tím ngõ sững sờ gia viên
Lối thơ mơn mởn đào tiên
Mấy thiên niên đã hồn nhiên đợi người
Cảnh quen hoen lệ mắt cười
Cố nhân thân quyến khách mời quên ai
Lai sinh ngày rộng tháng dài
Để thư thái sẽ yêu hoài trần gian !
TỰ SỰ
Mùa thu ấy tôi bây giờ trở lại
Giữa ngày xưa hương hỏa ngỡ vừa xa
Rừng hiu quạnh núi lạnh tanh có phải
Lắng chiêu hồn nghe tuế nguyệt phôi pha
*
Trời không lạ mà nhân hoà lắm nỗi
Mỗi niềm riêng tắt tiếng gởi vào đâu
Sinh thế luận quẩn quơ vài tráo đổi
Buổi phù hoa phân hoá họa tâm đầu
*
Về so tuổi mối duyên sầu vỏn vẹn
Một đồi sim kim tước rẽ sang bầy
Năm tháng phủ rêu mềm đêm trễ hẹn
Ký ức nào xao xác dẫm quanh đây
*
Người còn đấy cũng biệt vô âm tín
Đời ly hương như cỏ tía lìa nương
Theo sóng biển đất liền hoang đảo kín
Ngóng thuỳ dương vun cát hận trăm đường
*
Những chiều sương khói u huyền lục địa
Trần gian thêm mưa nhỏ gợi nhau buồn
Xuân thắm vậy chẳng hay là vô nghĩa
Nhớ thương đành kiêu hãnh bước qua luôn !
THƠ KIM NGÔN
NÊN THÁNH
(Phỏng theo bức họa trang trí tại phòng Hội
ngày họp mặt ĐXT lần II 20/1/2010)
Dũng Lạc O-Gờ (org) hạ bút Tiên
Họa hai thiếu nữ rất nhân hiền
Dắt dìu thẳng tiến đường nên Thánh
Trực chỉ song hành lộ tới Thiên
Khiết tịnh vẹn toàn nơi thế tục
Trung trinh tận hiến Đấng Chăn Chiên
Triệu hồi Thiên Quốc ban ân thưởng
Vĩnh cửu trường tồn chốn Thánh thiêng
TRAU DỒI ĐẠO ĐỨC
Lòng đạo đức ví như hạt giống
Được gieo trồng sinh sống trong ta
Nhờ ơn Thánh hóa dần dà
Ngày càng phát triển tạo ra sức bền
Với ơn Chúa ta nên thanh luyện
Hạt giống nào cũng tuyển phân ra
Thường là xấu, tốt trộn pha
Tốt thì giữ lại, xấu ta loại trừ
Hạt giống xấu ví như ích kỷ
Tính ghen tương, lòng tri kiêu căng
Ham mê trái phép công bằng
Dẫn đường tội lỗi, phải năng sửa mình
Nhờ ơn Đấng cứu tinh dẫn lối
Thoát đường hầm tội lỗi xấu xa
Để nghe tiếng Chúa gọi ta
"Bỏ mình,Thập giá vác ra theo Thày"
Khi từ bỏ, lòng đầy hoan lạc
Ngài khiến ta giống tạc Ngôi Lời
Khiêm nhu, hiền hậu, thương người
Sống đời nghèo khó, Ngôi Lời Tình Yêu
Được ơn Chúa Thánh Thần dẫn dắt
Tình yêu Ngài sắp đặt trong ta
Yêu người, kính Chúa thiết tha
Thương người như Chúa thương ta suốt đời
MỪNG CHÚA PHỤC SINH
Ngày Chúa Phục Sinh quá bất ngờ
Tông đồ mất Chúa rất bơ vơ
Lời Ngài tiên báo không hề nghĩ
Khi Chúa hiện ra quá sững sờ
Mừng Chúa phục sinh thắng tử thần
Ban ơn cứu chuộc khắp muôn dân
Ba ngày xây lại ngôi đền Thánh
Ứng nghiệm Lời Ngài trước hiến thân
Mừng Chúa phục sinh rất hiển vinh
Mang cho nhân loại sự an bình
Thăng thiên vinh hiển ngồi bên hữu
Trần thế tôn thờ Đấng cứu tinh
Mừng Chúa phục sinh đã đến rồi
Hằng năm mừng lễ khắp muôn nơi
Qua mùa chay tịnh sầu thương khó
Lại đến mừng vui với mọi người
THƠ GIOAN BAOTIXITA TRẦN TRẤP
TÂM NIỆM MÙA CHAY
Thân con nếu Chúa không cho
Chắc con cũng phải bụi tro chóng tàn
Nhưng mà Chúa lại thương ban
Xác thân xinh đẹp có mang linh hồn
Ngài còn ban cả trí khôn
Để con biết sống tích tồn bản thân
Vũ trụ Ngài ban muôn ân
Ngỏ hầu nuôi sống bản thân con người
Bởi vì tật xấu tính hư
Nếu quên nguồn gốc chính người của con
Ngày ngày mãi miết lo toan
Lo sự sung mãn an toàn tấm thân
Mổi ngày sự chết càng gần
Nhưng không nghỉ tới lo phần tâm linh
Chúa con đã chịu đóng đinh
Ngõ hầu cứu vớt sinh linh nhân trần
Đời con là chuổi hồng ân
Những điều trót dại con cần ăn năn
Xác thân con giãm thức ăn
Đức nhân thăng tiến gia tăng tích tồn
Hãy ăn mình máu Chúa con
Chính là lương thực nuôi hồn đầy no
Những gì Thiên Chúa ban cho
Ví như nén bạc phải lo sinh lời
Hy sinh vật chất của đời
Để tìm danh lợi nước Trời quê Cha
Yêu Chúa thì phải vị tha
Luôn biết nghỉ đến người ta hơn mình
Vì con đã quá vô tình
Chỉ lo lợi ích cho mình mà thôi
Giơ đây con đã hiểu rồi
Bởi vì Chúa đã ngàn đời thương con.
SỐNG NIỀM TIN PHỤC SINH
Gẫm suy về Chúa phục sinh
Ôi thật cao cả uy linh nhiệm mầu
Tình thương Chúa quá thẳm sâu
Bỏ trời xuống thế thương đau cực hình
Nơi cây thập tự đóng đinh
Nhưng rồi Chúa lại Phục Sinh khải hoàn
Vì tội trần thế phải mang
Chết đi chuộc tội để ban ơn lành
Chứng nhân cải tử hoàn sanh
Hồn được cứu vớt chức danh con Ngài
Kính lạy Thiên Chúa Ngôi Hai
Chính Ngài đựoc Chúa Cha sai xuống trần
Chúng con tội lỗi vô ngần
Chúa liều thân thể một lần cứu nguy
Gìơ đây con mới nghỉ suy
Đời con phải quyết chết đi tội tình
Thân con phải tự đóng đinh
Để rồi cùng Chúa Phục Sinh khải hoàn
Vì con Chúa đã phải mang
Nhục hình thân thể ức oan khốn cùng
Ôi lạy Chúa cả Thiên cung
Xin cho con được tín trung với Ngài.
THƠ TUYẾT MAI TEXAS
CON ỐC SÊN BÒ LÊN ĐỒI THẬP TỰ
Như con ốc sên bò lên đồi thập tự
Giẫm đời mình trên đá sắc như dao
Đá cắt thân tôi máu nước tuôn trào
Đá Can vê ơi! sao mà sắc thế!
Bởi có một người đã từng quị té
Làm đá vỡ ra nên sắc đến vô cùng
Theo chân Người không thể bước ung dung
Con sên nhỏ máu hồng bàn chân nhỏ
Ở trên cao kìa Can-vê lộng gió
Gió rợn người, Gió réo gọi tên sên
Vượt qua nào, hãy can đảm bước lên
Xem tận mắt, người vì yêu nên nỗi
Con sên yêu mình, cuốn mình thật vội
Vào vỏ ốc tròn, lăn xuống hư không
Tưởng an thân tưởng thanh thoát nhẹ lòng
Nào ngờ vỏ ốc đã tan tành trên đá
Sên trần truồng thân đau thương rệu rã
Đồi Can vê, Thánh Giá vẫn vút cao
Con sên buồn, con sên hát nghêu ngao
Tôi đã bỏ con đường lên dốc đá
Sao lạnh quá giữa lưng chừng nắng hạ
Tiếng Người xa trên Thánh Giá gọi tôi
Lần nữa đi, lên với Ta trên đồi
Ta đang đợi, vì ngươi ta hấp hối…
Tôi che mặt, che thân đời phản bội
Mà lời tình réo gọi mãi không ngơi
Bước lên đi ta đã hiểu ngươi… rồi…
Bàn tay Người níu tôi từ vực thẳm
Đá Can vê vẫn muôn đời sắc lắm
Mà vì yêu, đá mềm nhũn diệu kỳ
Vượt qua nào mong kịp phút từ ly…
Cho tôi chạm tử thi người yêu mến…
CHO CON GỐI ĐẦU VÀO NGỰC CHÚA
cho con gối đầu vào ngực Chúa
ngon giấc nồng say, giấc nồng say
ấm áp đời con trong cánh tay
rót bên tai lời tình khe khẽ
hát nữa đi, đừng thôi! Chúa nhé!
cho con ngon giấc tới bình minh
đêm rất xinh ngày sẽ rất xinh,
con hạnh phúc, đời luôn có Chúa
cánh hoa kia sớm nở, chiều héo úa
nhưng hồn con luôn mãi một mùa xuân
bởi tình yêu chan chứa đến vô ngần
ngày với Chúa, đêm bình an trong Chúa
cho con gối đầu vào ngực Chúa
nghe nhịp tim rộn rã tình dâng
HẸN EM
em ơi,
chúng mình đang sống thêm
những ngày khuyến mãi
bạn bè ta có đứa đã vĩnh viến ra đi
hồi còn thanh xuân mơn mỡn
có đứa đã nằm trong mộ mốc rêu
có đứa ra đi khi chưa có người yêu
có đứa nát tan thân đời trong lòng biển cả...
và cũng có người mới vừa đột tử sau một lần quỵ ngã
không có gì chắc chắn đâu em
mình đang sống những ngày sống thêm
muốn tìm lại mình, mình đã hom hem
nhìn lại, tất cả đều xấu xí
từ trong ý nghĩ
ra đến bàn tay,
ai cũng đều như ai
một cuộc trần gian vội tội
anh xin em đừng trách đời, đừng giận dỗi
tất cả phù du như một thoáng mây qua
anh xin em giữ lại
một niềm vui trong trắng
niềm vui tinh tuyền của tâm tình ban tặng
không mong đền trả
vì chính mình là người vẫn luôn nhận
quà tặng của trời cao...
ước ao
em sống trong tâm tình an bình
vì không giữ chi trong bàn tay trắng
cứ hồn nhiên nếu em đã sống yêu
cách chân thành
chỉ có một điều chắc chắn
là phải chia tay cả cuộc đời
chia tay tất cả tài sản, tất cả con người
không có chi là sở hữu
chúc em vui niềm vui mới
niềm vui đang đứng đợi
bên kia bờ tử sinh
hẹn em
chung một mối tình
ngàn thu
hòa khúc phục sinh muôn đời
THƠ HỒNG LÊ
ĐƯỜNG THẬP TỰ HÔM NAY
Đường Thập tự hôm nay con chập chững
Không mồ hôi – máu – lệ – vườn Dầu
Không trăn trở thao thức suốt canh thâu
Chỉ thoáng chút hững hờ trên bờ môi, ánh mắt
Đường Thập tự hôm nay tràn tiếng hát
Bay bổng – trầm hùng – uỷ mị – si mê
Vắng hẳn những ca từ chúc tụng Gia vê
Giữa giai điệu ngọt ngào, hồn con lạc lõng!
Đường Thập tự văn minh con đang sống
Vẫn đầy nhục mạ – phỉ báng – chê bai
Nhưng không còn gậy nứa, mão gai
Đâu dễ có một Philatô nơi công nghị (!)
Đường Thập tự hôm nay nhiều thiên vị
Kẻ làm ít hưởng nhiều – người tốt cứ lao đao
Thật thà dìm xuống đáy – gian dối ngự trên cao
Phút yếu lòng: “Chúa ơi! Sao bỏ mặc…?”
Đường Thập tự con đi chưa đến đích
Dẫu đôi lần đã bầm dập, thương đau
Dẫu tâm hồn có lúc chịu đâm thâu
Vì con chưa biết nói:
-“Xin Cha tha cho chúng…”
Mùa Chay 2007
THƠ A.P MẶC TRẦM CUNG
YÊU LÀ CHIẾN THẮNG
Chúa Nhật Lễ Lá - Năm C – 2010
Chúa gọi con tiến lên Đền Thánh,
Tưởng cùng Ngài hưởng cảnh vinh quang.
Hân hoan con bước lên đàng,
Theo Ngài tìm chút huy hòang danh thơm.
Nhưng vinh quang chập chờn đâu thấy,
Chỉ thấy toàn gậy gộc giáo gươm.
Thấy cảnh ô nhục đau thương,
Nhìn Thầy bị bắt như phường tội gian.
Con hoảng hốt hoang mang cực độ,
Mau thoát thân, kẻo lộ, vạ lây.
Con đâu dính dáng đến Thầy,
“Tôi đâu có biết ông này là ai”.
Dạ con người sớm mai đon đả,
Lòng thế nhân chiều đã đổi thay.
Hôm qua “Vạn Tuế” mừng Thầy,
Hôm nay hò hét như bầy sói lang.
Chúa im lặng sẵn sàng đón nhận,
Thánh Ý Cha phấn chấn tâm linh.
Xin vâng nhận lấy cực hình,
Hận thù thay thế bằng tình bao dung.
Dâng của lễ tín trung quả cảm,
Bằng tình yêu can đảm kiên cường.
Tình yêu phủ lấp đau thương,
Hủy diệt sự chết mở đường hồi sinh.
Chiến thắng khắp cả sinh linh,
Không bằng chiến thắng thân mình người ơi!
Tình Yêu vượt thắng trùng khơi…
THƠ BẠCH VÂN
SUY NIỆM VỀ CHẶNG ĐƯỜNG THÁNH GIÁ
Khi gẫm suy về khổ hình thánh giá
Con ngắm nhìn đường Chúa đã đi qua
Từ dinh quan đến núi Gôn-gô-tha
Con cúi đầu ăn năn và phạt tạ.
Ôi tình Chúa thật bao la trời bể
Gánh tội đời, Chúa quỵ ngã ba lần
Đinh sắt nhọn, chịu xuyên thấu tay chân
Thân tơi tả vì roi đòn cày xới.
Chúa đớn đau nhìn con người lỗi tội
Tim nát tan và xương cốt rụng rời
Sức cạn kiệt thân như đã tàn hơi
Con Thiên Chúa giờ đây ôi tơi tả.
Vâng ý Cha Chúa uống cạn chén đắng
Không oán thù nhưng chấp nhận hy sinh
Để mong sao hoàn tất được công trình
Cứu trần gian khỏi tội tình giam giữ.
Chúa con ơi! Chắc Chúa buồn con lắm?
Vì tội con vẫn chất chứa trong lòng
Và tình đời cứ dậy sóng bên trong
Con mãi còn không nhận ra tình Chúa.
Khi ngắm suy về chặng đường thánh giá
Xin cho con biết sám hối canh tân
Biến đổi đời nên trinh bạch trong ngần
Nên nhân chứng Tình Yêu và Hy Vọng.
CHÚA PHỤC SINH (Lc 24,1-12)
Vừa sáng sớm các bà ra mộ
Mang theo sẵn một số dầu thơm
Ngỡ ngàng lo lắng bồn chồn
Đá lăn ra khỏi nơi chôn thi hài.
Họ bước vào tìm hoài chẳng thấy
Xác thầy đó ai lấy đi đâu
Phân vân vẻ mặt u sầu
Lặng im bên mộ gục đầu lệ rơi.
Kìa y phục hai người sáng chói
Đứng bên họ và nói cho hay
Người không còn ở chốn này
Sao tìm người sống ở đây làm gì?
Đức Giê-su quyền uy khôn ví
Người là Chúa nhưng bị đóng đinh
Vì yêu đón nhận thập hình
Ba ngày sống lại quang vinh muôn đời.
Giờ nhớ lại những lời Chúa dạy
Các bà nhanh chân chạy về nhà
Báo tin sự việc xảy ra
Cho Nhóm Mười Một biết mà ra xem.
Nhưng các ông chẳng thèm để ý
Chuyện lẩn thẩn suy nghĩ khó tin
Chỉ người yếu vía giật mình
Mới tin Chúa đã phục sinh huy hoàng?
Phêrô vẫn mơ màng đứng dậy
Chạy ra mộ xem thấy sự tình
Cúi nhìn khăn liệm khiếp kinh
Rõ ràng Chúa đã phục sinh thật rồi.
Dấu cho thấy nơi ngôi mộ trống
Đức Ki-tô đã sống lại rồi
Phá tan sự chết tanh hôi
Nhờ cây thập giá đâm chồi nở hoa.
Chúa phục sinh cho ta hy vọng
Tin tưởng vào sự sống đời sau
Gian trần ngắn ngủi qua mau
Quê trời bến đỗ khổ đau không còn.
Xin cho con sắt son kiên vững
Loan tin mừng minh chứng niềm tin
Giê-su hiến tế thập hình
Mở toang cửa mộ phục sinh khải hoàn.